Hiện tại, Pháp luật Việt Nam không có một khái niệm rõ ràng về bồi thường thiệt hại ấn định trước. Có những quy định pháp luật hỗ trợ tốt cho việc áp dụng bồi thường thiệt hại ấn định trước. Tuy nhiên, do thiếu căn cứ pháp lý rõ ràng về bồi thường thiệt hại ấn định trước nên dường như trên thực tế, dựa vào một số quy định về tính toán mức độ thiệt hại, một số tòa án ở Việt Nam dường như chưa công nhận và cho thi hành thỏa thuận về bồi thường thiệt hại ấn định trước.
Theo Điều 360 Bộ Luật Dân Sự 2015, trường hợp có thiệt hại do vi phạm nghĩa vụ gây ra thì bên có nghĩa vụ phải bồi thường toàn bộ tổn thất và thiệt hại, trừ trường hợp có thỏa thuận khác hoặc luật có quy định khác. Điều khoản này chỉ ra rằng các bên trong hợp đồng có thể thỏa thuận về mức bồi thường thiệt hại, tuy nhiên không có quy định pháp lý điều chỉnh nội dung này.
Điều khoản bồi thường thiệt hại áp dụng khi có hành vi vi phạm hợp đồng và bên bị vi phạm
không cần phải chứng minh thiệt hại. Không có mức trần cho điều khoản này. Tuy nhiên, theo thực tiễn xét xử, phần lớn các Tòa án sẽ coi điều khoản này là phạt vi phạm và giới hạn số tiền các bên thỏa thuận trong hợp đồng về tối đa 8% giá trị phần nghĩa vụ bị vi phạm.