Ly hôn là việc chấm dứt quan hệ hôn nhân hợp pháp giữa vợ và chồng theo bản án hoặc quyết định có hiệu lực pháp luật của Tòa án. Trong bối cảnh xã hội hiện đại, ly hôn không còn bị nhìn nhận như một hiện tượng quá tiêu cực, mà được xem như giải pháp pháp lý nhằm bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của các bên khi cuộc sống hôn nhân không còn đáp ứng được mục đích chung.
Để nhìn toàn diện về ly hôn, cần xem xét các khía cạnh bao gồm căn cứ pháp luật, điều kiện, hồ sơ, quy trình giải quyết, quyền và nghĩa vụ của cha mẹ – con cái sau ly hôn, vấn đề tài sản và nợ chung, cũng như những lưu ý thực tiễn khi tham gia thủ tục.
Khái niệm và bản chất pháp lý của ly hôn
Ly hôn là một thủ tục tư pháp thuộc thẩm quyền giải quyết của Tòa án nhân dân. Đây là cơ chế pháp lý nhằm chấm dứt quan hệ hôn nhân khi đời sống chung không thể kéo dài, mục đích hôn nhân không đạt được hoặc một bên có hành vi vi phạm nghiêm trọng nghĩa vụ vợ chồng. Bản chất của ly hôn không chỉ là sự chấm dứt mối quan hệ tình cảm, mà còn là sự sắp xếp lại quyền, nghĩa vụ của vợ chồng với con cái, tài sản, nghĩa vụ tài chính và các vấn đề pháp lý liên quan.
Về mặt luật học, ly hôn được ghi nhận như quyền nhân thân cơ bản của cá nhân. Không ai có thể bị ép buộc duy trì hôn nhân nếu họ không còn mong muốn. Tuy nhiên, quyền ly hôn luôn gắn với giới hạn nhất định, đặc biệt trong trường hợp người vợ đang mang thai, sinh con hoặc nuôi con dưới 12 tháng tuổi thì người chồng không được quyền yêu cầu ly hôn.
Các căn cứ để Tòa án cho ly hôn
Luật Hôn nhân và Gia đình Việt Nam xác định hai nhóm căn cứ lớn:
a. Tình trạng hôn nhân trầm trọng
Tòa án xem xét tình trạng hôn nhân như một tổng thể, bao gồm mức độ mâu thuẫn, hành vi ứng xử, việc thực hiện nghĩa vụ của vợ chồng. Tình trạng được coi là trầm trọng khi một trong các dấu hiệu sau xuất hiện:
-
Vợ chồng không còn tôn trọng, yêu thương, chăm sóc nhau.
-
Có hành vi bạo lực gia đình về thể chất hoặc tinh thần.
-
Thường xuyên cãi vã, xúc phạm danh dự, nhân phẩm nhau.
-
Đã ly thân thời gian dài nhưng không thể hàn gắn.
b. Đời sống chung không thể kéo dài và mục đích hôn nhân không đạt được
Ngay cả khi không có hành vi bạo lực cụ thể, việc sống ly thân kéo dài, không cùng mục tiêu xây dựng gia đình, không còn tình cảm, hoặc một bên bỏ mặc gia đình cũng làm cho mục đích hôn nhân không còn. Khi đó, Tòa án có thể chấp nhận yêu cầu ly hôn để bảo đảm quyền lợi cho đương sự.
Hình thức ly hôn: Thuận tình và đơn phương
a. Ly hôn thuận tình
Đây là trường hợp cả vợ và chồng đều đồng ý chấm dứt hôn nhân, đồng thuận về con cái, tài sản và nghĩa vụ tài chính. Tòa án chỉ xem xét tính tự nguyện của hai bên và đảm bảo rằng thỏa thuận không xâm hại quyền lợi của con. Thời gian giải quyết thuận tình thường ngắn hơn, chi phí thấp và ít phát sinh tranh chấp.
b. Ly hôn đơn phương
Xảy ra khi một bên yêu cầu ly hôn do hôn nhân trầm trọng hoặc bị bạo lực, hoặc do người kia vi phạm nghiêm trọng nghĩa vụ vợ chồng. Đây là dạng ly hôn phức tạp, thường kéo dài vì phát sinh tranh chấp về con chung, tài sản hoặc nợ. Tòa án sẽ thu thập chứng cứ, hòa giải, xem xét các yếu tố liên quan để đưa ra phán quyết.
Quyền nuôi con sau ly hôn
Quyền và nghĩa vụ của cha mẹ đối với con không chấm dứt sau ly hôn. Tòa án chỉ quyết định ai là người trực tiếp nuôi con, ai là người cấp dưỡng, dựa trên nguyên tắc quyền lợi của trẻ em là ưu tiên cao nhất.
Một số yếu tố quan trọng trong việc giao con:
-
Điều kiện kinh tế, thu nhập ổn định.
-
Thời gian chăm sóc, môi trường sống, sự quan tâm thực tế.
-
Độ tuổi của con: trẻ dưới 36 tháng tuổi thường giao cho mẹ, trừ trường hợp người mẹ không đủ điều kiện.
-
Nguyện vọng của con từ 7 tuổi trở lên.
Cha hoặc mẹ không trực tiếp nuôi con vẫn có quyền thăm nom, chăm sóc, giáo dục con và không ai được cản trở.
Về tài sản chung và tài sản riêng
Tài sản trong hôn nhân được chia thành hai loại: tài sản chung và tài sản riêng. Khi ly hôn, nếu các bên không thỏa thuận được, Tòa án sẽ chia theo nguyên tắc chia đôi nhưng có tính đến các yếu tố: công sức đóng góp, lỗi của mỗi bên trong vi phạm nghĩa vụ hôn nhân, hoàn cảnh mỗi bên sau ly hôn và lợi ích của con chưa thành niên.
Tài sản chung bao gồm tài sản do vợ chồng tạo lập trong thời kỳ hôn nhân, thu nhập từ lao động, hoạt động kinh doanh, lợi tức từ tài sản riêng nếu không có thỏa thuận khác. Tài sản riêng của từng bên gồm tài sản có trước khi kết hôn, được tặng cho riêng, thừa kế riêng hoặc được xác lập sau hôn nhân nhưng rõ ràng là tài sản cá nhân.
Thực tiễn cho thấy tranh chấp tài sản chiếm phần lớn trong vụ ly hôn đơn phương, đặc biệt đối với nhà đất, cổ phần doanh nghiệp, tiền gửi và các khoản đầu tư. Khi tài sản đứng tên chung hoặc đứng tên một bên nhưng hình thành trong thời kỳ hôn nhân, Tòa án sẽ kiểm tra nguồn gốc và xác định đây là tài sản chung hay riêng để chia cho phù hợp.
Nợ chung và nghĩa vụ tài chính
Ngoài tài sản, nợ chung cũng là vấn đề quan trọng. Nợ chung là khoản nợ phát sinh nhằm phục vụ nhu cầu chung của gia đình, hoạt động kinh doanh chung hoặc khoản vay cả hai bên cùng ký. Trong trường hợp một bên tự ý vay nhưng chứng minh được rằng khoản vay được sử dụng cho gia đình, Tòa án vẫn có thể coi đó là nợ chung.
Ngược lại, nếu một bên tự vay để phục vụ mục đích cá nhân như cờ bạc, đầu tư rủi ro không thông báo cho bên kia, hoặc tiêu xài riêng thì nợ đó được xem là nợ riêng, người vay phải tự chịu trách nhiệm.
Hồ sơ và thủ tục ly hôn
Một bộ hồ sơ ly hôn thông thường gồm:
-
Đơn yêu cầu công nhận thuận tình ly hôn hoặc đơn xin ly hôn đơn phương.
-
Bản chính Giấy chứng nhận kết hôn.
-
Chứng minh nhân dân/Căn cước công dân và hộ khẩu của hai bên.
-
Giấy khai sinh con.
-
Tài liệu về tài sản, nợ, chứng cứ mâu thuẫn (nếu có).
Thủ tục tại Tòa án gồm các bước: nộp hồ sơ, đóng tạm ứng án phí, tham gia hòa giải, xét xử hoặc ra quyết định công nhận thuận tình. Đối với đơn phương ly hôn, quá trình giải quyết có thể kéo dài hơn nếu cần định giá tài sản, giám định, xác minh hoặc triệu tập nhiều lần.
Những lưu ý quan trọng khi ly hôn
a. Chuẩn bị chứng cứ đầy đủ
Trong vụ ly hôn đơn phương, chứng cứ là yếu tố quyết định. Tin nhắn, tài liệu tài chính, biên bản làm việc với chính quyền địa phương, hình ảnh bạo lực… đều có giá trị pháp lý.
b. Tập trung vào quyền lợi con cái
Tòa án luôn ưu tiên quyền lợi của trẻ em. Vì vậy, việc chứng minh khả năng chăm sóc, môi trường sống ổn định và sự quan tâm thực tế là rất quan trọng.
c. Hạn chế mâu thuẫn không cần thiết
Nếu có thể thỏa thuận được tài sản và con cái, quá trình ly hôn sẽ thuận lợi và giảm căng thẳng cho cả hai bên.
d. Hiểu rõ quyền và nghĩa vụ sau ly hôn
Ly hôn không chấm dứt nghĩa vụ cấp dưỡng, chăm sóc con; cũng không chấm dứt nghĩa vụ tài sản nếu có nợ chung.
Ý nghĩa xã hội và nhân văn của ly hôn
Ly hôn không phải là sự thất bại, mà là một cơ chế pháp lý cần thiết để bảo vệ quyền tự do và phẩm giá của con người. Trong nhiều trường hợp, ly hôn giúp chấm dứt bạo lực, giải phóng áp lực tinh thần, tạo cơ hội cho cuộc sống tốt đẹp hơn. Tuy nhiên, ly hôn chỉ nên được lựa chọn khi mọi phương án hòa giải đều không còn khả thi.
Trong đời sống xã hội hiện đại, điều quan trọng nhất không phải là giữ một cuộc hôn nhân bằng mọi giá, mà là đảm bảo rằng các bên, đặc biệt là trẻ em, được sống trong môi trường an toàn và lành mạnh.
Liên hệ Lawscom để được tư vấn chi tiết!








